THAY LỜI
KẾT.
I.
Văn minh Châu Âu, tuy “sinh sau đẻ muộn” so
với Châu Á và Châu Phi, nhưng nhờ có phát
minh, sáng tạo và biết ứng dụng phát minh sáng tạo ấy vào tổ chức đời sống
mà từ những năm 1500 nền văn minh nầy “vượt trội” so với các nền văn minh đàn
anh. Trong khi nền Văn minh Châu Âu “không ngừng phát triển” thì nền văn minh
Châu Á, và Châu Phi lại luôn đề cao các “đặc trưng truyền thống”.
Hiện nay, tại Bắc Âu và Tây Âu, Bắc Mỹ, Úc
Đại Lợi, và vài nước Đông Á như Nhật Bản, Nam Triều Tiên, chính quyền tự đặt ra
cho mình 2 chức năng là “điều hành nền
kinh tế quốc dân”, và “lo phần an lạc cho dân chúng”. Chúng tôi gọi đó là
nền “Văn minh Nhân loại những năm đầu của Thế kỷ 21”. Và, chúng tôi cũng dùng 2
tiêu chí nầy, để so sánh “mức độ văn minh” giữa các quốc gia, lục địa.
II.
Chức
năng thứ nhất của chính quyền là “điều
hành nền kinh tế quốc dân”, được thể hiện trên “tổng sản lượng quốc
gia, thu nhập bình quân, và xuất, nhập khẩu”. Năm 2011, Châu Phi có 29.584.662
km2 diện tích đất, và 1.014,1 triệu cư dân, tổng sản lượng quốc gia 2.807,8
tỷ USD, thu nhập bình quân 2.768 USD; nhập khẩu 399,3 tỷ, xuất
khẩu 388,2 tỷ; so với nước Đức diện tích đất chỉ bằng 1,2%
(357.022 km2), và dân số chỉ bằng 8% (82,2 triệu người), tổng sản lượng
quốc gia Đức nhiều bằng tổng sản lượng cả lục địa Châu Phi cộng lại (2.800,0
tỷ USD), thu nhập bình quân của người dân Đức nhiều gấp 12,3 lần (34.100
USD), nhập khẩu Đức nhiều gấp 3 lần (1.200 tỷ), xuất khẩu Đức cũng nhiều
hơn 2,4 lần (966,9 tỷ) so với cả lục địa Châu Phi cộng lại.
Hoặc như tại Châu Á có diện tích đất 31.897.519
km2, và 4.122.8 triệu cư dân, tổng sản lượng quốc gia 26.167,7 tỷ
USD, thu nhập 6.347 USD, nhập khẩu 3.679,3 tỷ, xuất khẩu 4.220,7
tỷ; so với Hoa Kỳ diện tích đất chỉ bằng 30,8% (9.826.675 km2),
và dân số chỉ bằng 7,5% (310,2 triệu người). Nhưng, tổng sản lượng quốc
gia của Hoa Kỳ bằng 53% (14.100,0 tỷ USD); và thu nhập bình quân đầu
người của Hoa Kỳ nhiều gấp 7,2 lần (46.000 USD) thu nhập bình quân đầu
người của Châu Á. Nhập khẩu Mỹ bằng 43% (1.600,0 tỷ); và xuất khẩu bằng 25%
(1.050.0 tỷ USD ) của cả lục địa Châu Á cộng lại.
Ấn
Độ có diện tích đất 3.287.263
km2, và 1.173,1 triệu cư dân, tổng sản lượng quốc gia 3.600,0 tỷ
USD, thu nhập 3.100 USD, nhập khẩu 268,4 tỷ, và xuất khẩu 164,3
tỷ; so với Nhật Bản có diện tích đất chỉ bằng 11,4% (377.915
km2), và dân số chỉ bằng 10,8% (126,8 triệu người). Nhưng
tổng sản lượng quốc gia Nhật Bản nhiều gấp 1,2 lần (4.200,0 tỷ), thu
nhập người dân Nhật gấp 10,5 lần (32.700 USD). Nhập khẩu của Nhật
gấp 1,8 lần (499,7 tỷ); và xuất khẩu gấp 3,3 lần (542,3
tỷ), so với Ấn Độ.
Hay như Bắc Triều Tiên có diện tích
đất 120.538 km2, và 22,7 triệu cư dân, tổng sản lượng quốc gia 40,0
tỷ USD, thu nhập 1.900 USD, nhập khẩu 3,8 tỷ, và xuất khẩu 2,1
tỷ; so với Nam Triều Tiên có diện tích đất chỉ bằng 88,2% (99.720
km2), và dân số gấp 2,1 lần (48,6 triệu người). Nhưng tổng sản
lượng quốc gia Nam Triều Tiên nhiều gấp 35 lần (1.400,0 tỷ), thu
nhập người dân Nam Triều Tiên 14,5 lần (28.100 USD). Nhập khẩu
nhiều gấp 88,4 lần (317,0 tỷ); và xuất khẩu nhiều gấp 177,6
lần (373,0 tỷ), so với Bắc Triều Tiên
Chúng ta nghĩ gì về vai trò chính quyền tại
mỗi nước, trong việc “điều hành nền kinh tế quốc dân”? Tất nhiên, chúng
ta cũng phải quan tâm tới cả các yếu tố khác như lịch sử, địa lý, và các nguồn
tài nguyên tại mỗi nước nữa.
III.
Chức năng thứ hai của chính quyền là “lo
phần an lạc cho cư dân”, được thể hiện trên việc “phân phối và tái
phân phối lợi tức quốc gia”. Nhà nước trong chức năng quản lý xã hội của mình,
ban hành các “luật lệ” bảo vệ người lao động được quyền hưởng thành quả lao
động của họ, đồng thời phải có “chính sách thuế khóa” phù hợp để người
có “thu nhập thấp”, cũng được hưởng tiện ích của xã hội dưới dạng “tái
phân phối lợi tức quốc gia”.
Ta lần
lược xem xét, Trung Quốc có diện tích đất 9.596.961 km2, và 1.330,1
triệu cư dân, tổng sản lượng quốc gia 8.700,0 tỷ USD, và ngân sách
quốc gia 1.100,0 tỷ USD (chiếm 12%); so với Anh Quốc có
diện tích đất chỉ bằng 1/40 (243.610 km2) và cư dân bằng 1/22 (62,3 triêu). Nhưng
tổng sản lượng quốc gia Anh bằng 1/4 (2.100 tỷ USD), và ngân sách
quốc gia của Anh bằng ngân sách quốc gia
Trung Quốc 1.100,0 tỷ (chiếm 52%).
Hoặc như Liên
bang Nga có diện tích đất 17.098.242 km2, và 139,3 triệu cư
dân, tổng sản lượng quốc gia 2.100,0 tỷ USD, và ngân sách quốc gia 303,6
tỷ USD (chiếm 14%); so với Thụy Điển có diện tích đất chỉ bằng 1/39 (450.295
km2); và cư dân chỉ bằng 1/15 (9,0 triệu ). Nhưng, tổng sản lượng
quốc gia Thuỵ Điển bằng 1/6 (341,4 tỷ USD) tổng sản lượng Nga; và
ngân sách quốc gia gần bằng ngân sách quốc gia Nga tới 221,1 tỷ (chiếm
64%).
Hay như Việt
Nam, có diện tích đất 331.210 km2, và 89,5 triệu cư dân, tổng
sản lượng quốc gia 256,9 tỷ USD, và ngân sách quốc gia 29,2 tỷ USD (chiếm
12%); so với Na Uy có diện tích đất tương đương (323.802 km2);
và dân số chỉ bằng 1/19 Việt Nam (4,6 triêụ người). Nhưng,
tổng sản lượng quốc gia Thuỵ Điển nhiều hơn tổng sản lượng quốc gia Việt
Nam (267,4 tỷ USD); và ngân sách quốc gia Na Uy cao gấp gần 6 lần
ngân sách quốc gia Việt Nam lên tới 171,3 tỷ USD (chiếm 64%),.
Hoặc như Congo-Zair
có diện tích đất 2.344.858 km2, và 70,9 triệu cư dân, tổng sản
lượng quốc gia 21,9 tỷ, và ngân sách quốc gia 2,0 tỷ (chiếm 0,9%);
so với Đan Mạch có diện tích đất chỉ bằng 1/55 (43.094
km2); và dân số chỉ bằng 1/13 (5,5 triệu người). Nhưng tổng sản lượng
quốc gia Đan Mạch nhiều hơn 9 lần (197,8 tỷ), và ngân sách quốc gia
nhiều hơn 74 lần, lên tới 148,8 tỷ USD (chiếm 75%), so với ngân
sách quốc gia Congo-Zair.
IV.
Do yếu
kém trong việc “điều hành nền kinh tế quốc dân”, cho nên gần 3/4 cư dân
nghèo đói của thế giới hầu hết nằm trên lục địa Châu Á và Châu Phi.
Và do làm tốt chức năng “lo phần an lạc cho cư dân”, nên cứ 100 đồng
tổng sản lượng quốc gia, tại Anh Quốc có 52 đồng, tại Thụy Điển
có 64 đồng, tại Na Uy có 64 đồng, và tại Đan Mạch có 75 đồng đưa
vào “tái phân phối lợi tức quốc gia”. Trong khi đó tại Trung Quốc,
thì 100 đồng tổng sản lượng quốc gia, chỉ đưa vào “tái phân phối lợi tức quốc
gia” 12 đồng, tại Liên bang Nga 14 đồng, tại Việt Nam 12 đồng, và
tại Congo-Zair chỉ có 0,9 đồng.
Hệ quả là
thanh niên trong độ tuổi đi học, học Cao đẳng và Đại học Anh Quốc tới 58%,
trong khi Trung Quốc chỉ có 6%. Và, cứ 10 người Thụy Điển thì
có 9 người sử dụng Internet, trong khi tại Liên bang Nga thì 10
người mới có 4,2 người sử dụng Internet. Tương tự như thế, thanh niên Na
Uy học bậc Cao đẳng và Đại học tới 63%, và cứ 10 người thì có
9,2 người sử dụng Internet, còn tại Việt Nam thanh niên học bậc
Cao đẳng và Đại học có 11%, và 10 người mới có 2,7 người
sử dụng Internet.
Còn tại Đan
Mạch thanh niên trong độ tuổi, học Cao đẳng và Đại học tới 55%,
so với Congo-Zair thanh niên học bậc Cao đẳng và Đại học chỉ có 2%;
và cứ 10 người Đan Mạch thì có 8,6 người sử dụng Internet,
còn tại Congo-Zair thì 10 người mới có 0,6 người sư dụng
Internet.
V.
Từ các sự kiện và số liệu ghi trên, chúng tôi
nhận ra rằng, các nhà lảnh đạo quốc gia có vai trò rất lớn trong việc đóng góp
vào nền “Văn minh Nhân loại những năm đầu Thế kỷ XXI”. Chính họ, ngoài
việc hợp tác quốc tế để duy trì an ninh và hòa bình thế giới và quốc nội,
họ còn có trách nhiệm “điều hành nền kinh tế quốc dân và lo phần an lạc cho
dân chúng” nữa.
Sydney
ngày 01 tháng 05 năm 2012
Tài
liệu tham khảo:
1. The World book Encyclopaedia 1981, 1986,
2000, 2002, 2004, 2005, 2009 và 2010 USA by World Book Inc.
2. The Europa World Year Book 2000, 2003,
2004 và 2009 by Europa Publications Limited - London.
3. Whitaker’s Almanac 2001, 2003, 2005,
2006, 2009, 2010 và 2011 London by the Stationary Office Bookshops.
4. The World Almanac and book of Facts 2000,
2003, 2005, 2006, 2009, 2010 và 2011 USA by Primidia Reference Inc.
5. The Statement’s Year Book 2000, 2004,
2005, 2007, 2009 và 2011. London, edited by Barry Turner.
6. The World Guide 2000 và 2005. Victoria
Australia, by Hardie Grant Publishing.
7. The World Guide 1997/1998, HongKong, by
Institute del Tercer Mundo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét